“Tội ác của phụ tử Trung Sơn Vương phải được công bố thiên hạ, nếu không thì không cách nào an ủi vong linh người đã khuất, không cách nào khích lệ người sống. Nhưng việc này cũng sẽ tổn hại đến danh tiếng của Sở hoàng hậu.”
“Để bảo toàn thanh danh cho hoàng hậu, xin Thái phó hãy cùng công khai những việc xưa từng kết giao với Trung Sơn Vương, vạch trần dã tâm độc ác của phụ tử họ Tiêu, cũng để chứng minh sự anh dũng quyết đoán của Sở hoàng hậu.”
Nếu hắn không đứng ra, chẳng phải tức là hắn khiến thanh danh của hoàng hậu bị tổn hại sao?
Đặng Dịch cười lạnh: “Tạ Yến Phương, ngươi đừng kéo dài dòng như vậy. Ngươi muốn moi chuyện cũ của Sở Lam, là chính ngươi đang đe dọa đến thanh danh của Sở Chiêu, kéo ta vào làm gì? Ngươi muốn ức h**p cô nương ấy thì cứ làm, nhưng ta—không dễ bị bắt nạt như vậy đâu.”
Ức h**p ư? Tạ Yến Phương gật đầu, nhẹ thở dài: “Phải, làm như vậy là ta đang ức h**p nàng ấy. Nhưng để tránh nàng ấy chịu tổn hại không thể vãn hồi, ta chỉ có thể đến ức h**p ngài.”
Đặng Dịch nhìn hắn, không khỏi cảm thấy buồn cười: “Người như ngươi, Sở tiểu thư nên hận hay nên cảm ơn đây?”
Tạ Yến Phương mỉm cười: “Có người như ta, Sở tiểu thư mới càng nên cảm ơn Thái phó ngài.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT