“Tiểu Mạn giỏi lắm, rất giỏi rồi.”
Giọng nữ dịu dàng lặp đi lặp lại bên tai, như khúc hát ru thuở ấu thời.
Tiểu Mạn rúc vào vòng tay ấm áp, mũi cay xè, bật khóc.
Trước khi lên đường, cô cô từng nói sẽ bố trí người dọc đường, đề phòng vạn nhất Tiểu Mạn gặp chuyện.
Vừa rồi, dù là Sở Chiêu hay vị tướng quân họ Bạch, tuy không ai mở lời, nhưng Tiểu Mạn nhìn ra được, họ đã chuẩn bị sẵn tinh thần liều chết.
Nếu Sở Chiêu chết ở đây…
Nàng đã không nghĩ ngợi gì, lao ra như ruồi mất đầu, không ngừng hô gọi ám hiệu của sơn trại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play