Năm ngoái, sau khi Lâm gia đưa linh cữu về, Chu Thứ Sử đã vô ý làm một chuyện ngu ngốc, vẫn luôn day dứt vì điều này. Hôm nay ông ta cuối cùng cũng tìm được cơ hội để lấy lòng Lâm Thanh Uyển, thế nên khi vừa hay tin từ vị quan đưa công văn, ông ta lập tức đến ngay.
Lâm Thanh Uyển hiện nay có thân phận cao nhất ở Tô Châu. Dù không có thực quyền, nàng lại có thể trực tiếp dâng tấu với vua. Nhìn công văn hôm nay, có thể thấy hoàng đế rất khoan dung với Lâm gia, vì vậy ông ta cần phải giữ quan hệ thật tốt.
Về phần Lâm Thanh Uyển, nàng cũng không muốn gây thù chuốc oán với Chu Thứ Sử. Dù sao ông ta cũng là phụ mẫu quan của Tô Châu. Do đó, nàng đón nhận thiện ý của ông, giữ ông lại dùng bữa, còn tặng ông một hũ rượu trúc diệp thanh mà Lâm Giang đã cất giữ.
Các văn nhân nhã sĩ đều yêu rượu, Chu Thứ Sử cũng không ngoại lệ. Rượu trúc diệp thanh không chỉ thanh khiết, ngọt dịu mà còn có tác dụng bồi bổ sức khỏe. Hơn nữa, là loại rượu được Lâm Giang cất giữ thì vị ngon chắc chắn không tệ.
Chu Thứ Sử liền biết, chuyện nghênh đón linh cữu năm ngoái xem như đã qua rồi.
Nút thắt trong lòng suốt nửa năm cuối cùng cũng được gỡ bỏ. Chu Thứ Sử thở phào nhẹ nhõm, lúc này mới có tâm trí để ý đến xung quanh.
Thấy thời điểm này mà trang tử của Lâm gia vẫn bận rộn như vậy, ông không khỏi tò mò hỏi: “Lâm quận chúa, lúc này trong ruộng đang bón phân sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT