Ngày mùng một tháng năm, trời quang đãng, nắng đẹp. Từ sáng sớm, Lâm Thanh Uyển đã chuẩn bị sẵn sáu món lễ vật bái sư đựng trong giỏ, rồi dẫn Lâm Ngọc Tân lên núi Thanh Phong bái sư.
Lâm gia biệt viện rất gần núi Thanh Phong, vì vậy họ xuất phát khi trời đã sáng rõ. Khi đến chân núi, họ vừa vặn gặp xe ngựa của Thượng gia.
Thượng Minh Kiệt đang cưỡi ngựa bên cạnh xe ngựa Thượng gia lập tức quay đầu ngựa lại chào hỏi hai người: “Lâm cô cô, biểu muội, hai người cũng đến sớm quá.”
Lâm Thanh Uyển vén rèm cửa, cười hỏi: “Sao lại là con đến? Mẫu thân con không đến sao?”
Thượng Minh Kiệt gãi đầu cười nói: “Con cũng phải bái sư, nên con đến. Mẫu thân con ở phía trước, còn có đại ca, đại tẩu con cũng đến.”
Vừa dứt lời, Thượng Minh Viễn cũng cưỡi ngựa đến chào hỏi: “Lão thái thái vốn muốn hẹn trước với cô cô, để hai nhà cùng xuất phát, nhưng thím ấy nói cô cô ở gần núi Thanh Phong, chắc chắn sẽ đi sớm, báo trước ngược lại sẽ thêm phiền phức. Không ngờ khéo đến thế, hai nhà chúng ta vẫn gặp nhau.”
Lâm Thanh Uyển cười: “Bái sư cũng phải chọn giờ lành. Chúng ta đến sớm quá cũng phiền cho chủ nhà, nên đã tính toán thời gian rồi mới đi. Thế nên muốn không gặp cũng khó, hà tất phải hẹn trước làm gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play