Thượng đại thái thái mặt thoáng cứng lại, cúi đầu nói: “Ta vốn muốn qua hầu lão thái thái, chỉ là Bảo nhi còn nhỏ, ta còn phải trông nó.”
Con trai của Thượng Minh Viễn nghe thấy gọi tên mình thì mờ mịt ngẩng khỏi bát. Thượng Minh Viễn liền gắp ít đồ ăn kèm, ấn đầu nó xuống: “Mau ăn.”
Mặt Bảo nhi suýt chúi vào bát. Thượng lão phu nhân thấy vậy nổi giận: “Có ai trông cháu kiểu ấy không? Ngươi không biết chăm thì bế lại đây, ta tự nuôi.”
Bảo Nam Xuân dắt Bảo nhi qua, bà xót ruột lau mấy hạt cơm dính trên mặt nó: “Lớn tướng rồi mà ngay cả đứa nhỏ cũng không biết xem.”
Lại mắng Tiểu Phương thị: “Ngươi nữa, sao lại để con ở chỗ hắn? Nam nhi đại trượng phu thì làm sao biết chăm trẻ con? Ngươi làm mẫu thân thì phải chịu khó hơn chứ?”
Tiểu Phương thị lén lườm Thượng Minh Viễn một cái, biết hắn bị mẹ chồng chọc tức. Có bản lĩnh thì đi cãi lại mẹ ngươi, kéo con ta ra trút giận làm gì?
Thượng Minh Viễn cúi đầu lặng lẽ nhận sai. Một bữa sáng, trừ hai tỷ muội Thượng Đan Trúc, Thượng Đan Cúc, với Thượng Minh Kiệt và Lâm Ngọc Tân là không bị mắng, còn lại đều bị Thượng lão phu nhân mắng cho một trận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT