Không phải Lâm Thanh Uyển cố ý đuổi khách, cũng chẳng phải nhóm học trò cảm thấy ngại ngùng, mà là vì từ khi Diêu Thời trở về Tô Châu, hắn liền mở lớp ở Văn viên, hấp dẫn đến một đám đông sĩ tử. Các sư đệ của Diêu Thời tất nhiên cũng phải theo đến hỗ trợ.
Lâm Thanh Uyển thấy vậy bèn cho người khoanh một khu đất, chặt bỏ phần lớn cây ăn quả, dựng nhà cửa ở đó. Nàng lại sai dùng hàng rào cách biệt với dãy khách xá của Văn viên, đặt tên nơi ấy là Cầu Tri viên.
Trải qua bốn tháng, nhà cửa dựng xong, Diêu Thời cùng đồng bạn có thể ở đó mở lớp. Nói đúng ra, bất cứ ai muốn truyền thụ kỹ nghệ đều có thể mượn nơi này.
Học trò đến nghe chỉ cần nộp một phần tiền tu sửa cho Văn viên.
Số tiền này, Lâm Thanh Uyển chỉ lấy bốn phần, còn sáu phần thì trao lại cho các tiên sinh làm thù lao.
Mỗi lớp học thu phí khác nhau, dao động trong khoảng năm văn đến hai mươi văn, tùy ý tiên sinh quyết định, Văn viên chỉ đưa ra gợi ý.
Phần nhiều lớp học đều thu phí, nhưng đôi khi Văn viên cũng sẽ mời tiên sinh đến giảng miễn phí, chi phí này do Văn viên chi trả. Lại có tiên sinh tự nguyện dạy miễn phí, khi ấy Văn viên sẽ không thu đồng nào, chỉ là số lớp miễn phí mỗi mười ngày đều có hạn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT