Lư Chân dẫn theo hai ngàn cấm vệ quân và ba ngàn quân trú phòng mượn từ Lâm Giang, áp giải số tiền và lụa trị giá sáu trăm hai mươi lăm vạn năm ngàn lạng lên đường.
Lâm Giang và Lâm Thanh Uyển đích thân tiễn người ra tận cổng thành. Các quan viên Dương Châu và đại diện các gia tộc Giang Nam vẫn còn ở lại đây cũng đến xem náo nhiệt.
Lư Chân đi thẳng ra hơn năm trăm bước vẫn quay đầu lại nhìn. Lâm Giang tựa vào xe ngựa, đưa tay vẫy ông, trong lòng cũng không tránh khỏi buồn bã: “Một lần chia ly này, thật sự là thiên nhân vĩnh biệt rồi.”
Hai huynh muội nhìn Lư Chân đi xa, đợi đến khi đoàn xe hoàn toàn biến mất mới quay người lên xe. Các quan lại và đại diện các gia tộc đã đợi sẵn ở một bên, đồng loạt tiến lên hành lễ.
Ngoài Tôn Hòe và Lưu Bái, những người khác đều là lần đầu tiên gặp lại Lâm Giang kể từ vụ việc ở tửu lầu Thịnh Ký. Thấy sắc mặt ông tái nhợt, thân thể ốm yếu, họ thầm nghĩ tin đồn quả không sai, Lâm Giang quả thực ngày càng suy nhược.
Chỉ e mệnh chẳng còn bao lâu.
Nhưng chừng nào thánh chỉ của hoàng đế chưa ban xuống, ông vẫn là quan chức cao nhất Giang Nam. Vì vậy, không ai dám lơ là với ông.
Lâm Giang không có nhiều sức lực để đối phó với họ. Ông khẽ gật đầu với mọi người, cảm ơn sự giúp đỡ của họ trong suốt thời gian qua rồi chui vào xe ngựa, chỉ gọi Tôn Hòe và Lưu Bái lên cùng.
Xe ngựa của Lâm phủ chầm chậm đi vào thành. Những người khác không dám vượt lên, để xe của ông đi đầu tiên rồi mới từ từ đi theo sau. Dù vậy, khoảng cách giữa họ cũng không hề ngắn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT