Tô Châu cách Sở quốc không xa, cũng chỉ bằng khoảng từ Giang Nam đến Kinh thành. Nhưng thư tín một khi phải vượt qua quốc giới, lại thêm tình hình giữa các nước đang căng thẳng, tất nhiên không dễ dàng.
May mà Sở – Lương vừa ký hòa ước, dù chỉ là bề ngoài làm dáng, nhưng chí ít mặt mũi vẫn phải giữ hòa khí. Thương nhân hai nước nhân cơ hội cuối năm, dồn dập qua lại buôn bán, coi như lợi dụng thời thế.
Thư của Lâm Thanh Uyển gửi ở dịch quán, cũng theo dòng thương vụ ấy mà qua được biên giới. Ở Đại Lương thì dễ, Lương đế chỉ giám sát văn thư của chư tướng cùng đại thần nắm binh quyền, Lâm Thanh Uyển không quan chức, chẳng giữ binh, thư tín của nàng liền được coi như tầm thường mà chuyển đi.
Nhưng vào đất Sở thì khác. Sở quốc tra xét nghiêm ngặt, nhất là người như Tống Tinh, vốn thân phận chẳng thấp. Đáng nói hơn, lá thư này lại đề thẳng tên người gửi. Lâm Thanh Uyển, ngay trên phong bì, chẳng hề che giấu.
Thế là thư một vòng lại một vòng, cuối cùng được trình đến tận tay Sở đế.
Tất nhiên, không phải mọi thư khả nghi đều được đưa cho ngài, chỉ những bức được thủ hạ xét rằng “cần bệ hạ biết” mới dâng lên. Đã đến tay hoàng đế, ắt hẳn bên trong có điều quan trọng.
Sở đế mở thư, sắc mặt đổi mấy lần. Nội dung chỉ vỏn vẹn hai đoạn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT