“Cô nãi nãi, Lưu Quý đến rồi.” Bạch Phong dẫn một thanh niên ngồi xe lăn đến, Lâm Thanh Uyển đặt cái kéo trong tay xuống, đưa bông hoa vừa cắt cho tiểu nha đầu, vẫy tay với Lưu Quý đang cúi người hành lễ: “Không cần đa lễ, đã xem gỗ trên núi chưa?”
“Dạ rồi,” Lưu Quý nói: “Họ đã đốn một khúc về cho tiểu nhân xem, làm bàn ghế không có vấn đề gì cả.”
Lâm Thanh Uyển liền đưa bản thiết kế của Sơn tiên sinh cho hắn xem, chỉ vào phần dọc theo bốn bức tường: “Ta định để trống phần này ở tầng một và tầng hai, đặt bàn ghế dọc theo tường, để mọi người đọc sách hoặc chép sách, chỉ là vẫn chưa chắc chắn nên đặt bàn dài ghế dài, hay bàn tròn ghế vuông.”
Lưu Quý suy nghĩ một chút: “Nếu muốn có nhiều người ngồi, thì nên là bàn dài ghế dài, sẽ tiết kiệm không gian hơn.”
Lâm Thanh Uyển khẽ gật đầu, suy nghĩ một chút nói: “Ngày mai ngươi đi Duyệt Thư Lâu xem đi, ngoài bàn ghế ở phần này, chỗ quầy cũng cần chuẩn bị một bộ, ta quyết định trong Duyệt Thư Lâu sẽ tách ra một khu riêng để làm hiệu sách, mở hai cửa, phàm là ai muốn mua sách đều có thể đặt hàng ở hiệu sách, số tiền thu được sẽ dùng làm chi tiêu cho Duyệt Thư Lâu.”
Lâm An vốn đang khoanh tay đứng một bên liền khẽ nhíu mày: “Cô nãi nãi, như vậy có giành mất việc làm ăn của Hàn Mặc Trai không?”
Lâm Thanh Uyển cười: “Hiệu sách đó chính là Hàn Mặc Trai.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT