Những người khác cũng dồn dập quỳ xuống bái tạ, Lâm Thanh Uyển đột nhiên có cảm giác như con cháu đầy đàn.
Nàng lắc đầu, xua đuổi cái cảm giác kỳ quái này ra khỏi đầu, bảo mọi người đứng dậy: “Các con có được thành tựu ngày hôm nay vẫn là nhờ vào nỗ lực và sự thông minh của chính các con, cô và tông tộc có thể giúp đỡ các con cũng có hạn. Cho nên các con ra ngoài bươn chải, đừng quá dựa dẫm vào gia tộc, bất cứ lúc nào cũng nên cẩn thận từng ly từng tí.”
“Lần này Lâm thị may mắn có thể thắng không phải vì các con tài giỏi đến đâu, mà là vì họ làm việc không kín kẽ, đã để chúng ta biết trước, mà Lâm thị chúng ta bây giờ ở Giang Nam còn có chút sự nể nang, hơn nữa vì họ dùng thủ đoạn quỷ quyệt, cho nên cho dù năng lực chúng ta thiếu sót, họ cũng thất bại như sơn đổ,” Lâm Thanh Uyển nói: “Trong đó chỉ cần sai sót một mắt xích, chúng ta đều không thể thắng đẹp như vậy, nhiều nhất cũng phải lưỡng bại câu thương.”
“Cho nên các con không cần vì thành công hôm nay mà vui mừng trộm, mà nên cảm thấy may mắn, khoảnh khắc này, ông trời đứng về phía chúng ta,” Lâm Thanh Uyển cúi đầu nhấp một ngụm trà nói: “Nhưng ông trời sẽ không phải lần nào cũng đứng về phía chúng ta, lần sau các con có thể sẽ không may mắn như vậy nữa.”
Lâm Truyền và họ nhìn nhau, còn tưởng cô nãi nãi biết họ đã cướp được không ít việc làm ăn của Triệu gia thì nàng sẽ vui vẻ, vậy mà vừa gặp mặt đã huấn thị họ sao?
“Các con tự mình nghĩ xem, những thủ đoạn quỷ quyệt mà Triệu gia dùng trước khi bị bại lộ, các con có biết đơn hàng mà các con nhận có sai sót không?”
Mặt mọi người đều đỏ bừng, họ thật sự không biết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play