Tứ hoàng tử trở về cung liền nói lại ý của Lâm Thanh Uyển, còn cầu xin cho nàng: “Ngoài tước điền, chi chính Lâm gia hiện tại chỉ có hai trang trại nhỏ, đúng là có hơi ít, nghe nói nàng ấy quản lý tước điền rất tốt, không trách nàng ấy muốn mua lại để làm vĩnh nghiệp điền.”
Hoàng đế khẽ gật đầu, suy nghĩ một chút nói: “Cũng không phải là không thể mua, chỉ là cái giá không dễ định.”
Bởi vì ngoài nàng, Đại Lương còn rất nhiều người có tước vị, những người đó đều có tước điền, hôm nay cho phép Lâm Thanh Uyển chuộc lại, vậy ngày mai có phải cũng phải cho phép người khác mua không?
Loạn thế rồi sẽ kết thúc, khi đó dân số chắc chắn sẽ tăng lên, ruộng đất của quan phủ cũng sẽ từ từ trả lại cho dân, nếu cho phép người có tước vị chuộc lại, vậy họ chắc chắn sẽ nuốt chửng một lượng lớn đất đai, đến lúc đó Hoàng đế biết tìm đâu ra đất để cho bách tính?
Hơn nữa người có tước vị chỉ ngày càng nhiều, Hoàng đế không thể chỉ nghĩ đến khoảng thời gian người làm Hoàng đế, còn phải nghĩ đến con cháu đời sau.
Chuộc lại tước điền đối với người có tước vị cái giá quá thấp, nhưng nếu tăng giá chuộc lại, vậy lại không đạt được ý nghĩa phong thưởng nữa.
Lan truyền ra ngoài, đó là thưởng, hay là lừa người?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play