Chung Như Anh sải bước đi vòng qua hòn non bộ, liền thấy Lâm Thanh Uyển đang dựa vào lan can cho cá ăn. Nàng ấy không khỏi bước chậm lại, đến bên cạnh nàng cười nói: "Ngoài kia vì muội mà náo loạn cả trời đất, muội ở nhà lại thanh nhàn quá."
Lâm Thanh Uyển vỗ vỗ tay, nhìn những con cá chép cẩm lý trong hồ vẫn há to miệng chờ đợi không chịu rời đi. Nàng liền chỉ vào chúng nói: "Lời của tỷ cũng giống như đám cá này đang oán trách muội rải quá nhiều thức ăn, khiến chúng ăn no vậy."
Chung Như Anh cúi đầu nhìn đám cá ngốc nghếch, khóe miệng giật giật nói: "Muội lại mắng tỷ, sao, vẫn còn giận à?"
Lâm Thanh Uyển quay lại ngồi vào đình, tự rót cho mình một ly trà nói: "Hết rồi."
Chung Như Anh liền thở phào nhẹ nhõm, cười lấy lòng nói: "Muội muội, bây giờ tứ ca đang giận không chịu nổi, muội có cách nào hay giúp ngài không?"
Lâm Thanh Uyển trợn mắt: "Ngài ấy bảo tỷ đến hỏi muội sao?"
"Không phải, là tỷ muốn hỏi," Chung Như Anh nói: "Chuyện này chẳng phải do muội gây ra sao? Tỷ nghĩ muội thông minh như vậy, có lẽ có cách chăng?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play