Bốn con ngựa phi điên cuồng, như một cơn gió lướt qua Trà quán Thanh Phong rồi rẽ vào con đường lớn dẫn đến biệt viện Lâm gia. Dư Trụ, chủ quán, trợn mắt há hốc mồm, liếc nhìn mấy con ngựa phía sau họ, do dự một chút rồi không kéo dây.
Dư Trụ không kéo dây, bên biệt viện Lâm gia tự nhiên không có phản ứng. Vì vậy, các nông hộ và người làm công đang bận rộn trên đồng, gia đinh canh gác trên tường viện, hộ vệ tuần tra trong trang viên đều lặng lẽ nhìn bốn người và bốn con ngựa phi thẳng đến cổng lớn biệt viện Lâm gia, vừa lăn xuống đã kêu "cứu mạng".
Thượng Minh Kiệt quen thuộc với biệt viện Lâm gia, hắn túm lấy một gia đinh gác cổng: "Mau, mau nói với Lâm cô cô, có người đuổi giết chúng ta. Mau đi chặn người lại, đừng để họ chạy, bằng không hậu họa khôn lường!"
Gia đinh nhìn bốn người thảm hại, không dám chậm trễ, lập tức cho người đi báo cho Lâm Thanh Uyển đang ở sân đập lúa, đồng thời bẩm báo với Dịch Hàn.
Dịch Hàn nhíu mày, chỉ ba hộ vệ nói: "Các ngươi đi xem sao. Đừng để người ta chạy thoát là được. Nếu kẻ đó không quá cứng đầu thì cứ bắt lại."
Ba hộ vệ vâng lời, đi đến chuồng ngựa dắt ngựa ra.
Khi họ đến Trà quán Thanh Phong, vừa hay thấy những người mà Thượng Minh Kiệt nhắc tới đang uống trà trong quán.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT