Thật là khéo, ta còn nói hôm nay có thể an tĩnh một ngày, ai ngờ lại gặp ở đây.” Thượng lão phu nhân chỉ vào bốn tỷ muội Thượng gia hỏi, “Lâm cô cô, mấy đứa nhỏ này không làm phiền ngươi đấy chứ?”
“Không có phiền phức, ngược lại còn giúp ta không ít.” Lâm Thanh Uyển nhường ghế cho bà, dứt khoát bảo chưởng quỹ dời tấm bình phong ra, thêm một cái bàn nữa vào bao phòng, “Ta còn phải cảm ơn lão thái thái, Tết Nguyên Tiêu năm nay ta thật sự rất náo nhiệt.”
“Ngươi không chê bọn chúng ồn ào là được, ngày trước mỗi lần đến Tết Nguyên Tiêu là bọn chúng lại náo loạn, cứ như thể ra muộn một bước là trời sẽ sáng vậy, trời còn chưa tối đã giục rồi, thật ồn ào chết đi được.”
“Đó là lão thái thái có phúc khí,” Lâm Thanh Uyển khen ngợi nói, “Gia đình người khác không có nhiều con cháu như vậy, muốn có được sự náo nhiệt này cũng không được đâu.”
Thượng lão phu nhân nghe xong quả nhiên rất vui vẻ, cười hà hà.
Thượng nhị thái thái nhíu mày, nhìn Thượng Minh Kiệt nói: “Các tỷ muội của con ở đây còn có thể giúp Lâm cô cô, con ở đây làm gì, không biết về nhà giúp đại ca con một tay.”
“Ngươi nói nó làm gì,” Thượng lão phu nhân nghe vậy không vui nói, “Nó vẫn còn là một đứa trẻ, chuyện trong nhà Minh Viễn đã quen quản rồi, Minh Kiệt muốn chơi thì cứ để nó chơi đi, hà tất phải gò bó nó.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play