“Phụ thân!” Dương Ngọc sải bước đi vào. Một tay kéo Tạ phu nhân ra sau lưng. Sắc mặt khó coi nói: “Muội muội có sai đến đâu, ngài cũng không nên đối đãi với nàng như vậy.”
Dương Ngọc nắm chặt tay nàng nói: “Trước đó nàng bị đánh thuốc. Ai biết bây giờ thuốc đó đã thanh trừ sạch hay chưa. Ngài kích thích nàng làm gì?”
Tạ phu nhân muốn nói, Dương Ngọc liền nghiêng người trừng mắt nhìn nàng, bóp tay nàng không buông.
Dương Nghi nhíu mày nhìn Tạ phu nhân. Trong lòng cũng có chút lo lắng. Siết chặt tay hỏi: “Có cần mời thái y đến xem không?”
“Không cần,” Tạ phu nhân cúi mắt nói: “Con đem thằng bé về, chính là để nói với các người một tiếng. Sau này con cũng có một đứa trẻ ở bên. Để các cháu trai có thời gian đến tìm hắn chơi.”
Dương Ngọc ngẩn ra, hỏi: “Muội không phải muốn nhận nuôi đứa trẻ này cho nhị lang chứ?”
Tạ phu nhân cười. Cúi đầu lạnh lùng nhìn đứa trẻ nói: “Làm sao có thể. Ta sao có thể để họ làm bẩn mắt của nhị lang.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play