Số tiền Thượng Nhị thái thái đưa cho hắn dưới danh nghĩa của bà, nói là của hồi môn của bà. Nhưng ai mà chẳng biết đó là tiền của Triệu gia. Tiền lời cũng phải giao cho Triệu gia.
Cũng như Thượng Minh Viễn dùng "của hồi môn" của Tiểu Phương thị để đầu tư một khoản. Ai mà chẳng biết đó là tiền riêng tư của hai vợ chồng họ?
Số tiền đó nếu không qua tay Thượng Nhị thái thái thì còn tốt. Nếu qua rồi, ai biết có thể còn lại bao nhiêu cho hắn?
Chuyện này bà ấy không phải chưa từng làm. Bà luôn có đủ loại lý do để biển thủ. Hắn và Tiểu Phương thị là vãn bối. Khi tổ mẫu và mẫu thân không lên tiếng, bọn họ muốn tranh cũng không tranh lại.
Vì vậy lần này hắn dứt khoát trước khi trở về đã lấy đi phần lời của mình. Nếu bà ấy có hỏi, hắn sẽ chây ỳ ra. Thượng Minh Viễn không tin bà ấy còn dám mất mặt mà trực tiếp hỏi hắn đòi tiền sao?
Thượng Minh Viễn cầm phần lời của mình, vui vẻ vứt việc quyết toán sổ sách cho người của Thượng Nhị thái thái. Hắn còn đặc biệt ân cần gửi cho tổ mẫu một bản, nhờ bà ấy cũng giúp xem qua, chỉ bảo hắn.
Lời của hắn là: “Tổ mẫu ngài đi nhiều hơn cháu ăn muối. Lần này giá lương thực nguy hiểm làm cháu hết hồn. Cháu mới nhận ra mình kinh nghiệm không đủ, không bằng tổ mẫu ngài suy nghĩ sâu xa lường trước mọi việc. Cho nên ngài giúp cháu xem sổ sách, xem cháu còn chỗ nào làm không tốt, để cháu sửa sớm, khỏi sau này bị thiệt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT