Thượng Minh Viễn đỏ bừng mặt.Lâm Ngọc Tân cũng hiểu ra, không khỏinhíu mày nói: "Đại biểu ca, nhàca cũng đâu thiếu tiền, cần gì phải làm những chuyện như vậy?”
Thượng Minh Viễncắn môi không nói.Ngại ngùng liếc nhìn vẻ mặt nghiêm nghị củaLâm Thanh Uyển,nhỏ tiếng cáo từ rời đi.
“Đại gia, thế nào,Lâm cô nãi nãi đã đồng ý chưa?”Triệu quản sự cườihíp mắtđón lên hỏi.
Thượng Minh Viễn tức giận, một tayđẩy hắn ra,vung tay áo nói: “Đồng ý cái gì.Lương thựcthu mua chẳng phải đã đủ nhiều rồi sao? Ngày maikhởi hành điNam Cương.”
Triệu quản sự mở to mắt: “Mới đến đâu chứ,đại gia,thu hoạch mùa thu sắp đến rồi, chúng ta có thểthu mua thêm mộtđợt nữa mà.Ngài xem bây giờ có mấyđại thương gialương thực chịu rời khỏiGiang Nam? Vả lạiNam Cương vẫn chưakhó khăn đến mứcgiá lương thựctăng vọt. Bây giờ vẫn chưa phải lúc đâu.”
“Gia nói bây giờkhởi hành thì bây giờkhởi hành. Làngươilàm chủ, haytalàm chủ?”
Triệu quản sựnghẹn lời,cúi đầu lui lại: “Đương nhiên làđại giangàilàm chủ rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play