Vì vậy, khi chuyện Lâm Thanh Uyển và Chung Như Anh bị ám sát đã không còn là bí mật ở Giang Nam, thì trong triều đình lại không có nhiều người biết.
Lúc đó họ đang vô cùng vui mừng chờ xem Tô Chương vào kinh thành hiến tù. Sau khi hiến tù xong còn phải luận công ban thưởng. Nên việc tiếp nhận tin tức bên ngoài có chút trở ngại.
Hoàng thượng cũng không muốn chuyện này làm hỏng không khí hiến tù. Dù sao mấy năm nay Đại Lương tuy liên tục có những trận đánh lớn nhỏ, thắng trận cũng không ít, nhưng thật sự tính là mở rộng cương thổ thì chỉ có lần này.
Thế nhưng trong lòng cũng không khỏi tức giận. Người Liêu ở trên đất của ngài lại lớn gan đến vậy. Đây là xem Đại Lương như vườn sau của nhà chúng sao?
Hoàng đế không nhịn được nhớ lại lúc Lâm Dĩnh còn sống, người Liêu đã tránh né như thế nào. Một mình Lâm Dĩnh đã làm nước Liêu ngoan ngoãn ba mươi năm.
Thêm vào thân phận của Lâm Thanh Uyển, hoàng thượng không khỏi thấy trong lòng hổ thẹn. Vừa hay Lâm Tín cũng xuất thân từ Lâm gia. Vì tâm lý bù đắp, ngài đã nâng cao phần thưởng.
Và ngài cũng muốn xem vị tướng tài mà Tô Chương hết lời khen ngợi này có thể trưởng thành thành một công thần như Lâm Dĩnh hay không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT