Ngọc Tân và cô cô ruột của nàng có tính cách quá giống nhau. Dù lần này là nàng đề xuất trả lại ngọc như ý, trong lòng đứa nhỏ chắc chắn cũng không thể buông bỏ. Cơ thể đứa nhỏ còn quá yếu, Lâm Thanh Uyển không dám dùng sức khỏe của Ngọc Tân để đánh cược.
Nhưng đây lại là một cơ hội, một cơ hội để đứa nhỏ này rời mắt khỏi Thượng Minh Kiệt.
Lâm Thanh Uyển đẩy Lâm Ngọc Tân ra, nhìn vào mắt nàng nói: “Con ngoan, cô cô không trả lại ngọc như ý vì Minh Kiệt hiếm có, nên cô cô sẵn lòng cho hắn một cơ hội. Nhưng trên đời này, người hiếm có như hắn còn nhiều. Con tuổi còn nhỏ, chúng ta không vội. Cứ từ từ tìm, chắc chắn sẽ tìm được một người vẹn toàn.”
Trên đời này làm gì có hôn nhân hoàn hảo? Cô cô chẳng qua là đang an ủi nàng thôi.
Lâm Thanh Uyển liền xoa đầu nàng: “Đi thắp hương cho phụ mẫu con đi.”
Có những lời nàng không tiện nói với người sống, nhưng có thể tâm sự với người đã khuất. Nói ra thì trong lòng sẽ dễ chịu hơn.
Lâm Ngọc Tân đứng dậy đi về tiểu từ đường. Nửa đường, không nhịn được quay lại nhìn tiểu cô một cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play