Thượng Minh Kiệt về đến nhà, Thượng phủ lại một phen hỗn loạn. Nhìn thấy ba người thảm thương, lão thái thái và nhị thái thái ôm hắn khóc rống. Dù xót xa, họ vẫn không kìm được đưa tay đánh hắn: “Cái đứa con bất hiếu này, lúc loạn lạc như vậy mà còn chạy ra ngoài, con không muốn sống nữa sao?”
Thượng Minh Kiệt cúi đầu nhận lỗi: “Tôn nhi có lỗi, xin tổ mẫu trách phạt.”
“Con đã biết có lỗi, vậy tự mình đến từ đường quỳ đi,” thấy tay hắn quấn băng, bà lại nhéo hắn một cái: “Đợi vết thương lành rồi đi, ta chưa cho phép thì không được đứng lên.”
Thượng lão phu nhân thương cháu, nhưng sẽ không thương hạ nhân. Dạy dỗ xong Thượng Minh Kiệt, bà nheo mắt nhìn Tẩy Nghiễn và Thị Mặc.
Nhị thái thái càng hận hai tiểu tư này. Bà cho rằng bọn chúng đã làm hư Thượng Minh Kiệt, đẩy chủ tử vào hiểm cảnh mà không hề hay biết. Nếu không phải lão thái thái còn ở đó, bà đã sớm cho người lôi họ ra đánh chết.
Tẩy Nghiễn và Thị Mặc không tự chủ được run lên một cái, hai chân run rẩy quỳ xuống đất.
Thượng lão phu nhân nhìn chằm chằm họ một lúc lâu, rồi nhàn nhạt ra lệnh: “Làm nô tài mà mặc cho chủ tử làm loạn không nói, còn thêm dầu vào lửa. Giữ lại những nô tài như vậy để làm gì? Lôi xuống…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT