Lão Trung bá dời năm chậu hải đường đến cho Lâm Thanh Uyển: “Cô nương, năm chậu hải đường này nở đẹp nhất. Người cứ mang mấy chậu này về trước, đợi có chậu mới, lão nô lại mang đến cho người.”
Lâm Thanh Uyển nhận hoa, dặn dò ông: “Lão Trung bá, gần đây tình hình bên ngoài không yên ổn. Ông hãy quản kẻ dưới thật kỹ, nếu họ không có việc gì thì đừng ra ngoài. Cứ ở lại trong tộc, tông tộc ít nhiều cũng có thể che chở các ngươi. Nếu có chuyện xảy ra, giữ mạng là quan trọng nhất. Những thứ khác có thể bỏ thì bỏ.”
Lão Trung bá liền cười nói: “Cô nương yên tâm, lão nô đã trải qua không ít chuyện, nhất định sẽ giữ gìn gia sản cho người. Người cũng phải chú ý an toàn,” ông nhìn trái nhìn phải, hạ giọng: “Nếu người không tin tông tộc, vậy thì về Lâm phủ trong thành mà ở. Dù sao người cũng là quận chúa, vào trong thành, thứ sử không dám không bảo vệ người.”
Lâm Thanh Uyển khẽ gật đầu, nói một tiếng “Bảo trọng” rồi mới lên xe rời đi.
Bạch Mai nhỏ giọng hỏi: “Cô nương, đi đâu trước?”
Lâm Thanh Uyển suy nghĩ một chút: “Đến phủ thứ sử trước đi.”
Tin tức của Chu thứ sử có lẽ nhạy bén hơn Lâm gia rất nhiều, vả lại đi theo kênh chính thức, càng chính xác hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT