Thượng Minh Kiệt cẩn thận hỏi: “Chủ tướng lúc đó là người nhà của dượng sao?”
Thượng lão phu nhân cười: “Khi đó Lâm gia quân vẫn còn, tằng ngoại tổ con ở trong Lâm gia quân, chủ tướng đương nhiên là người Lâm gia rồi.”
“Tằng ngoại tổ kinh qua trăm trận chiến, sao lại dễ dàng tử trận như vậy?”
Thượng lão phu nhân thở dài: “Loáng thoáng nghe tổ phụ con nói qua, họ gặp phải mai phục, những người mà tằng ngoại tổ con mang theo chỉ còn sống sót vài người.”
Hai huynh muội nhìn nhau, Thượng Đan Trúc lặng lẽ chọc vào ca ca, Thượng Minh Kiệt cúi đầu nhỏ giọng: “Liệu có phải người Lâm gia thấy tằng ngoại tổ không vừa mắt, nên…”
Thượng lão phu nhân liếc hắn một cái, quát: “Nói bậy gì đấy, lúc đó Lâm gia quân uy vọng rất cao, mà Triệu gia chẳng qua là một tiểu phó tướng dưới trướng, Lâm gia tại sao phải nhắm vào Triệu gia?”
Thượng lão phu nhân vốn là người tinh ranh, huống hồ hai đứa trẻ che giấu không tốt, lúc này ít nhiều đã nhận ra mục đích của chúng. Bà không khỏi khẽ thở dài: “Ta tuy không biết hai nhà Lâm và Triệu có hiểu lầm gì, nhưng khi dượng các con còn sống, quan hệ hai nhà vẫn rất tốt. Ta thực sự không hiểu tại sao hai nhà họ lại trở nên như bây giờ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play