"Sư huynh, huynh nói em nói có đúng không?" Sau một hồi oán giận, Lăng Linh hỏi Lăng Lãng.
"Đúng vậy, sư muội lương thiện nhất, sư muội nói đều đúng." Lăng Lãng cười chiều chuộng.
Thực ra trong lòng hắn biết việc chiều chuộng một cách mù quáng như vậy không phải là điều tốt cho sư muội, nhưng hắn đã quen không phủ nhận nàng. Hắn không thể nhìn thấy nàng có một chút buồn rầu nào, cũng không mong nàng hiểu thế gian có nhiều tàn nhẫn lạnh lùng đến vậy. Nàng nên được nâng niu trên lòng bàn tay mà yêu thương.
"Vẫn là sư huynh tốt nhất. Vậy chúng ta đi tìm sư thúc thôi, nhờ sư thúc đến giúp đỡ." Lăng Linh vỗ tay một cái.
"A?" Lăng Lãng vẻ mặt đau khổ, rồi chậm rãi nói, "Sư muội, sư thúc đến vô tung đi vô ảnh, chúng ta tìm ở đâu bây giờ? Chúng ta cứ quay về chờ đi, biết đâu chừng sư thúc đã sớm về rồi."
"Không, chúng ta cứ chờ ở đây." Lăng Linh đảo mắt, "Chúng ta không có cách tìm được sư thúc, nhưng sư thúc có thể tìm được chúng ta. Sư thúc về mà không thấy chúng ta ở nhà thì tự nhiên sẽ đến tìm. Còn nếu chúng ta về rồi, sư thúc mà không muốn giúp đỡ, không chừng sẽ cưỡng ép mang chúng ta đi!"
Lăng Lãng chỉ muốn đỡ trán, tiểu sư muội của hắn thực sự thông minh, nếu nàng hiểu chuyện hơn một chút nữa, chỉ sợ trên đời này không có mấy người qua mắt được nàng. Cuối cùng hắn vẫn không lay chuyển được, đành phải cùng tiểu sư muội tìm một chỗ, ôm thân cây mà chờ đợi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT