Lời của Dạ Dao Quang khiến Trọng Nghiêu Phàm giật mình. Sắc mặt hắn nghiêm nghị nói: “Đa tạ cô nương chỉ điểm.”
“Lòng biết ơn vẫn nên dùng hành động thực tế biểu đạt thì ta mới thích hơn.” Dạ Dao Quang nhúc nhích bàn tay đã đưa ra.
“Ban đầu ta chỉ chuẩn bị một phần lễ này. Nếu cô nương lại chỉ điểm Trọng mỗ một lần nữa, Trọng mỗ tự nhiên phải chuẩn bị tạ lễ thật tốt. Vậy xin cô nương đợi thêm vài ngày.” Trọng Nghiêu Phàm đột nhiên nói.
“Ngươi còn sáu ngày nữa.” Dạ Dao Quang thực hào phóng gật đầu, “Nếu ngươi không có việc gì, ta còn có việc riêng, xin đi trước một bước.”
Dạ Dao Quang không cho Trọng Nghiêu Phàm cơ hội nói chuyện, liền cầm chiếc ô giấy có chứa A Lâm đi ra khỏi phủ. Ôn Đình Trạm đương nhiên đi cùng nàng. Ngụy Lâm đối với Trọng Nghiêu Phàm ôm quyền xong cũng nhanh chóng đuổi kịp.
“A Lâm, chỉ có thể ủy khuất ngươi ở lại trong ô. Phù Dung trấn có một kẻ tà tu chuyên bắt quỷ, ta không thể chủ quan. Chờ đến Hà Hoa bá ta sẽ thả ngươi ra ngoài.” Lên xe ngựa, Dạ Dao Quang không thả A Lâm ra. Nàng biết A Lâm mong muốn nhìn thế gian này biết bao, nhưng hôm nay là thời điểm đặc biệt.
“Dạ cô nương yên tâm, A Lâm ở đây rất tốt.” A Lâm đương nhiên đồng ý. Mặc dù nàng rất khát vọng nhìn thấy thế giới bên ngoài, nhưng nàng càng khát vọng được gặp lại cha mẹ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT