Túi công đức, vật phẩm truyền thuyết của tiên gia.
Làm việc thiện tích đức cố nhiên sẽ có phúc báo, nhưng nếu ông trời thực sự để mắt đến mọi người, thì sẽ không có câu chuyện “Nông phu và rắn”. Chờ đợi Thiên Đạo rủ lòng thương, không bằng tự mình tích lũy công đức vào túi, tùy ý sử dụng.
“Vô Âm, đa tạ ngươi.” Dạ Dao Quang rất cần thứ này, vì nàng và Qua Vô Âm không giống nhau. Qua Vô Âm là đệ tử chính tông của một đại phái tu tiên, không có nhiều thời gian đi du lịch bên ngoài để tích lũy công đức, còn nàng nhất định phải theo Ôn Đình Trạm lăn lộn trong chốn hồng trần này một phen, cho nên nàng không hề làm ra vẻ từ chối.
Cầm túi công đức trong tay, nàng ở trước mặt Qua Vô Âm lấy máu nhận chủ. Máu thấm vào túi, theo những sợi tơ đan xen lan truyền. Những sợi tơ màu bạc lấp lánh nhanh chóng chuyển thành màu đỏ bạc, rồi trong nháy mắt thu lại, khôi phục nguyên dạng. Qua Vô Âm đưa tay treo túi công đức lên thắt lưng của Dạ Dao Quang.
Vừa treo lên, túi công đức liền lóe sáng, rồi nhanh chóng trở nên trong suốt, biến mất không dấu vết. Từ nay về sau, chỉ có Dạ Dao Quang một mình có thể nhìn thấy chiếc túi công đức treo trên thắt lưng nàng.
Ngày hôm sau, Qua Vô Âm và Mạch Khâm cùng nhau rời đi. Mạch Khâm hộ tống Qua Vô Âm trở về. Mặc dù đã có Hóa kiếp phù của Dạ Dao Quang, nhưng Mạch Khâm vẫn đi theo Qua Vô Âm để phòng ngừa vạn nhất.
Căn nhà lại trở về sự yên tĩnh vốn có. Trừ Vương Đông và vài hạ nhân, chỉ còn lại Dạ Dao Quang và Ôn Đình Trạm. Dương Tử Quân đã về phủ Dương gia ngay sau khi học viện nghỉ lễ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play