Sợ hãi sao? Hắn sợ hãi.
Nhưng hắn tin tưởng nàng. Hắn biết nàng bất cứ lúc nào cũng sẽ không vì lợi ích mà từ bỏ hắn, cho nên mặc dù đối mặt với Thiên phạt còn đáng sợ hơn cả Thiên lôi, hắn vẫn đứng vững như núi. Hắn ghi nhớ từng lời nàng dặn, chuẩn bị đón nhận luồng ánh sáng mà dù nhắm mắt lại vẫn khiến linh hồn hắn trở nên trắng bệch.
Khi luồng sức mạnh đó đánh vào người, Ôn Đình Trạm thực sự không cảm nhận được chút đau đớn nào. Thậm chí hắn cảm thấy toàn thân trong khoảnh khắc đó đều mất đi tri giác. Đó là một cảm giác trống rỗng đến cả linh hồn, đến nỗi không còn biết sợ hãi là gì nữa.
Nhìn Ôn Đình Trạm đang chìm trong Thiên phạt, Dạ Dao Quang lần đầu tiên cảm thấy hối hận. Hắn mới chỉ chín tuổi, thân thể nhỏ bé, thấp hơn nàng một cái đầu, nhưng lại đứng đó, chịu đựng Thiên phạt mà ngay cả người tu luyện cũng phải khiếp sợ. Nàng chỉ nghĩ rằng hắn thuận theo ý trời, tuyệt đối sẽ không gặp nguy hiểm đến tính mạng, nhưng lại không nghĩ đến việc hắn có sợ hãi không, trải qua chuyện đáng sợ như vậy, liệu hắn có bị ám ảnh tâm lý hay không…
Kiếp trước, nàng quen sống một mình, chưa từng có ai đối xử với nàng bằng cả tấm lòng, vì thế nàng cũng không học được cách đối xử thật lòng với người khác. Mọi việc nàng suy tính vĩnh viễn là lợi và hại. Chỉ cần lợi lớn hơn hại, dù nguy hiểm đến đâu nàng cũng sẵn lòng thử. Dù là người thân cận đến đâu, nàng cũng không ngại lợi dụng.
Tình thân là gì?
Tình yêu là gì?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT