“Trạm ca nhi, lời cuối cùng chàng nói với Trọng Nghiêu Phàm là có ý gì?” Dạ Dao Quang mãi vẫn không nghĩ ra. Khi mọi người đã thương lượng xong, ai nấy đều rời đi. Về lại phòng ở thư viện, Dạ Dao Quang mới hỏi. Thấy Ôn Đình Trạm nghiêng đầu nhìn mình, nàng nói: “Chính là lời chàng nói đừng làm cho ân sủng của bệ hạ đối với Sĩ Duệ nhạt đi ấy.”
Nghe vậy, Ôn Đình Trạm mỉm cười, ngồi xuống trước mặt Dạ Dao Quang: “Dao Dao, đương kim đã gần năm mươi tuổi.”
“Ừm, làm hoàng đế ngày đêm vất vả, sống đến tuổi này cũng không tệ rồi.” Dạ Dao Quang gật đầu: “Càng như vậy, hắn không nên càng gắn chặt với Tiêu Sĩ Duệ sao? Dù sao Tiêu Sĩ Duệ mới mười bốn tuổi. Nếu hắn không sống thêm được mười năm nữa, Tiêu Sĩ Duệ căn bản không kịp trưởng thành.”
“Dao Dao, em không hiểu tâm tư của đế vương.” Ôn Đình Trạm rất kiên nhẫn nói: “Bệ hạ sủng ái Sĩ Duệ không sai, nhưng nếu lần này Sĩ Duệ dựa theo kế sách của Trọng Nghiêu Phàm, lôi được kẻ đứng sau ra, hắn và lực lượng sau lưng hắn cũng sẽ bại lộ trước mặt bệ hạ. Bệ hạ có lẽ sẽ vui mừng, nhưng đồng thời cũng rất có khả năng sinh ra phòng bị đối với Sĩ Duệ. Ta tạm thời không biết Sĩ Duệ trong lòng bệ hạ có hình tượng thế nào. Nhưng nếu bại lộ như thế, mà đó là tâm tư của chính Sĩ Duệ, thì chắc chắn sẽ để lại ấn tượng lòng dạ sâu sắc trong lòng bệ hạ. Sau này Sĩ Duệ làm gì, bệ hạ không tránh khỏi sẽ nghĩ thêm một tầng: Sĩ Duệ có thật lòng không, hay hắn có mục đích gì. Điều này đối với Sĩ Duệ cực kỳ bất lợi. Nhưng nếu đó không phải tâm tư của hắn, bệ hạ sẽ lo lắng, lo lắng hắn không có chủ kiến, sau này dễ bị người khác khống chế. Bệ hạ sẽ vì vậy mà càng thương tiếc hắn, nhưng lại sẽ lung lay quyết tâm nâng đỡ hắn.”
Dạ Dao Quang nghe, gật đầu, quả thật đúng là như thế: “Vậy theo cách của chàng…”
Nếu bị bệ hạ phát hiện cho rằng đó là tâm tư của Tiêu Sĩ Duệ, thì sẽ càng thêm kiêng dè. Nếu không phải tâm tư của Tiêu Sĩ Duệ, chỉ sợ sẽ không dung túng được người đã bày ra chủ ý này cho Tiêu Sĩ Duệ.
“Dao Dao ngốc.” Ôn Đình Trạm đưa tay gõ nhẹ mũi Dạ Dao Quang: “Sao ta lại để bệ hạ hiểu mọi thứ đều là do chúng ta cố ý sắp đặt? Ta đương nhiên sẽ không để bệ hạ điều tra ra. Ta muốn bệ hạ cho rằng Sĩ Duệ chỉ biết có người hãm hại hắn, nhưng người này không tầm thường, hắn không thể và cũng không muốn phản kích. Ta muốn những âm mưu đó đều được đưa đến trước mặt bệ hạ dưới sự vô tâm của Sĩ Duệ. Muốn bệ hạ càng thêm thương tiếc, yêu thương Sĩ Duệ. Muốn bệ hạ biết Sĩ Duệ không phải không có thủ đoạn, mà là hắn nhớ ơn bệ hạ, không đành lòng để bệ hạ khó xử, nên Sĩ Duệ ẩn nhẫn. Kể từ đó, so với kẻ ra tay với Sĩ Duệ, Sĩ Duệ chính là ngàn tốt vạn tốt, bệ hạ sẽ càng kiên định quyết tâm của hắn không sai.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play