Có một số người, chí khí hào hùng, ngươi sẽ cảm thấy họ chỉ nói khoác; nhưng có một số người, một lời nói bình thản, ngươi sẽ cảm thấy họ thật sự có thể nắm giữ càn khôn. Dạ Dao Quang tin tưởng Ôn Đình Trạm tuyệt đối là người sau.
Nàng không nói nữa, mà nghiêng đầu cười nhạt nhìn Ôn Đình Trạm, rất nhanh nhắm mắt lại ngủ. Sáng sớm hôm sau dậy tu luyện. Tu luyện xong liền đi đến nhà bếp của học viện mua bữa sáng. Đến sớm không kịp tự nấu, mang theo Vệ Truật mua bữa sáng về xong, Ôn Đình Trạm và những người khác cũng đã luyện công xong.
Ăn sáng xong, bốn người cùng đi học đường. Hôm nay tiết đầu tiên là sử học. Học tập thời cổ đại có thói quen thảo luận, phu tử giảng đến đâu sẽ đột nhiên hứng khởi để mọi người mở rộng thảo luận, hơn nữa khuyến khích tất cả học sinh phát biểu ý kiến riêng của mình. Đối với sử học, Dạ Dao Quang cảm thấy tốt hơn Tứ thư Ngũ kinh rất nhiều. Có bài học hôm qua, nàng cũng nghiêm túc nghe, coi như rèn luyện kiên nhẫn.
Sau một buổi học, dùng xong cơm trưa, Tiêu Sĩ Duệ hỏi: "Chị Dao, nàng có tính cùng ta đi học không?"
Tiêu Sĩ Duệ vẻ mặt chờ mong. Hắn biết Dạ Dao Quang là người tu luyện, hắn rất muốn xem tài năng của nàng. Hiện tại hắn ngay cả Ôn Đình Trạm còn không đánh lại, nên muốn biết Dạ Dao Quang, người có công phu còn cao hơn Ôn Đình Trạm, có tu vi thế nào. Hắn buổi chiều học Dịch học và Kỳ Môn.
"Ngươi dùng ánh mắt đó nhìn ta, ta làm sao cảm thấy ngươi đang có ý đồ xấu với ta?" Dạ Dao Quang vẻ mặt đề phòng nhìn Tiêu Sĩ Duệ.
Tiêu Sĩ Duệ lập tức che lại trái tim nhỏ lui về sau một bước: "Chị Dao, sao nàng lại nghi ngờ ta như thế?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play