Cười hăng hái nhất không ai khác ngoài Tiêu Sĩ Duệ, suýt nữa cười đến tắc thở. Một buổi sáng không cười đủ, đến bữa trưa vẫn cười không ngừng: "Ha ha ha ha, Duẫn Hòa, ngươi có hiểu thâm ý của Dao tỷ tỷ không?"
Ôn Đình Trạm lạnh lùng liếc Tiêu Sĩ Duệ một cái, không nói gì.
"Dạ cô nương còn có thâm ý sao?" Tần Đôn là một cậu bé ngoan.
Tiêu Sĩ Duệ vẻ mặt ghét bỏ: "Ngươi thi vào thư viện bằng cách nào vậy?"
"Ta là Tú tài đệ nhị danh Thái Nguyên Tịnh Châu." Tần Đôn nghiêm túc trả lời, cách bàn chỉ có một bước chân.
"Ông nói gà bà nói vịt." Tiêu Sĩ Duệ cảm thấy không cùng kênh với Tần Đôn. "Dao tỷ tỷ lấy quân vương làm ví dụ. Quân vương trước nói trái phải mà đứng, nhưng hắn lại nhớ lời phu nhân dặn, không chen vào chỗ đông người, hoàn toàn quên mất mệnh lệnh của quân vương."
"Thiên Địa Quân Thân Sư, quân ở trước thân, há có thể xem thường quân lệnh?" Tần Đôn nói một cách chính đáng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play