Khi Dạ Dao Quang chuẩn bị thu thần thức, trong đầu nàng đột nhiên xuất hiện một sự chấn động. Như có ma xui quỷ khiến, nàng bỗng nhiên nhắm mắt lại. Sau đó, nàng thấy một cánh tay đen nhánh không thuộc về con người, đang kéo một thanh đại đao nhuốm máu. Con đường phía trước đều là máu tươi…
Hình ảnh này chợt lóe lên rồi biến mất. Dạ Dao Quang đột nhiên run rẩy. Ôn Đình Trạm đưa tay đỡ lấy nàng: “Dao Dao, nàng sao thế?”
Dạ Dao Quang lắc lắc đầu. Nàng thấy Ania vẫn ở đó, sắc mặt không có gì thay đổi. Nàng hiểu rõ hình ảnh vừa rồi truyền đến từ thần thức của Ania, hẳn là chỉ có nàng nhìn thấy. Hình ảnh đó quả thật có chút đẫm máu. Nàng chỉ thấy một góc thôi mà đã thấy đáng sợ như vậy, nếu Ania thật sự tận mắt chứng kiến lúc đó, có lẽ đã sợ đến ngây dại.
Sau đó, Mạch Kham đã xóa đoạn ký ức đó của Ania. Ngày hôm sau, Ania đã có thể nghe được âm thanh, mặc dù thính lực không thực sự tốt. Nàng cũng có thể đơn giản phát ra một vài âm “ê ê a a”, bắt đầu học tiếng Hán cùng Cổ Ma Nhĩ. Còn Dạ Dao Quang thì đã vẽ lại bàn tay nắm dao trong hình ảnh truyền đến từ thần thức của Ania ngày hôm đó, đưa cho Mạch Kham, người có kiến thức rộng rãi.
“Mạch đại ca, huynh có thể nhìn ra bàn tay này là của quái vật gì không?” Đó là một cánh tay to bằng hai bắp chân của Dạ Dao Quang, trên cánh tay có từng lớp vảy màu xanh lục. Năm ngón tay thô ngắn, đầu móng tay dường như dài ra, giống như lưỡi dao lóe lên hàn quang.
Mạch Kham nhận lấy, cẩn thận nhìn, nhưng lại lắc đầu: “Yêu vật trên đời đều có đặc thù biến ảo, nhưng cánh tay này có quá nhiều đặc điểm, không giống có thể xuất hiện trên người một yêu quái nào cả.”
Cũng giống như suy nghĩ của Dạ Dao Quang, nàng cũng không nhìn ra đây là loại quỷ gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT