Phụ tử Vân Khoa đã chết.
Đột nhiên nghe tin này, Dạ Dao Quang sững sờ, rồi trợn tròn mắt: "Chàng ra tay?"
"Ta đâu có giết người bao giờ." Ôn Đình Trạm nghiêm túc nói. "Ta bận đến nỗi mỗi ngày chỉ ngủ hai tiếng rưỡi, làm gì có thời gian đi đối phó hai tên phế nhân đó."
Dạ Dao Quang khinh bỉ liếc Ôn Đình Trạm: "Chàng dám nói không phải là chàng bụng đầy ý xấu, mượn đao giết người?"
Nàng đột nhiên nhận ra, người này thật sự thích mượn đao giết người. Ví dụ như đối phó Liễu Cư Mân, chàng mượn đao của đế sư và trung thư lệnh. Đối phó Liễu Hợp Bằng, chàng dùng Liễu Cư Mân làm thanh đao đó. Hiện giờ hạn hán bùng nổ, ai biết chàng mượn thanh đao đốn củi nào của dân tị nạn.
"Vì phu quân của nàng thông minh." Ôn Đình Trạm cười tủm tỉm nói.
"Nhìn chàng kìa!" Dạ Dao Quang vươn ngón tay thon dài chọc chọc trán Ôn Đình Trạm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT