Lư Phương không chút do dự gật đầu: “Pháp này rất hay.”
Tuy rằng chỉ cần tiểu quận chúa vẫn mang theo bùa trấn yêu, bóng dáng yêu sẽ không thể nhập vào thân, nhưng nếu không diệt trừ nó, sớm muộn cũng thành họa. Có những kẻ vốn đã là nô tài, nhưng lại tự coi mình hơn người khác. Hôm nay nếu không có bọn họ xa lánh và đuổi đi, con bé hầu kia đã không bỏ mạng. Đã vậy, chi bằng để họ hiểu rõ trong lòng, rằng bản thân họ cũng chỉ là nô tài.
“Nếu đã vậy, mọi chuyện xin nghe theo sự sắp xếp của Dạ cô nương.” So với tiểu quận chúa, một con nha đầu có là gì? Thấy nha hoàn kia có vẻ sắp ngất xỉu vì sợ hãi, lão ma ma hừ lạnh nói, “Vương phi lo cho ăn mặc của cả gia đình ngươi, nếu ngươi là người thông minh, hãy nghĩ đến cha và mẹ của ngươi.”
Đôi mắt trắng dã của nha hoàn cứng đờ, cuối cùng nàng ta ngã vật xuống đất, mặt xám như tro. Biến cố này khiến tất cả nha hoàn trong phòng im như ve sầu mùa đông, không dám hó hé lấy một tiếng.
“Đi theo ta.” Dạ Dao Quang lạnh nhạt nói với nha hoàn đang nằm bò dưới đất.
Nha hoàn run rẩy, tay chân bủn rủn đứng lên, như một cái xác không hồn đi theo Dạ Dao Quang.
“Lư tiên sinh, bóng dáng yêu chắc chắn không thoát khỏi quán trọ này, nó không dám trốn đi quá xa.” Dù đã đắc thủ một lần, nhưng bóng dáng yêu còn lâu mới khôi phục, ít nhất phải cần thêm hai ba người nữa. “Xin làm phiền ngài, bây giờ hãy bố trí trận pháp để khóa nó lại.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play