“Hài tử nhà họ Trịnh đã được chôn cất chưa?” Dạ Dao Quang lên tiếng hỏi.
Mạnh Bác nhíu mày đáp: “Vẫn chưa. Đệ muội của Trịnh phu nhân vừa rồi ngất xỉu ngay tại chỗ, tiểu thúc ấy muốn đợi phu nhân tỉnh lại để nhìn mặt con lần cuối. Dù gì đứa bé cũng là giọt máu của mình, đâu thể ra đi mà không biết mặt mũi ra sao.” Rõ ràng Mạnh Bác không đồng tình với cách làm của vị tiểu thúc kia.
Dạ Dao Quang không nói gì thêm, bởi lẽ mỗi người một ý. Có người cho rằng hài tử đã mất thì không nên khiến người còn sống thêm bi thương, nhưng cũng có người lại nghĩ khác.
“Vậy chúng ta đi xem thử.”
Trịnh lão phu nhân có ba người con trai và một người con gái. Sau khi các con dựng vợ gả chồng, bà đã chia gia sản và sống cùng đại phòng, tức là Trịnh phu nhân. Lần này bà trở về thăm nhà, một là để thăm hỏi, hai là vì con trai út kết hôn đã bốn năm nay mới có con đầu lòng, nên bà muốn quay về để tận mắt chứng kiến.
Sau khi Trịnh gia gặp chuyện, cả nhà họ đã chuyển đến chỗ con trai út ở. Vốn định sau khi tiểu tôn tử chào đời sẽ chuyển đi, nhưng vì chuyện vừa xảy ra mà họ chưa kịp dọn nhà.
“Ngươi cút đi! Đều là ngươi, là con trai của ngươi mang thứ không sạch sẽ về hại chết con ta, ngươi phải chôn cùng với con trai ta!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play