Một đồng tiền không thể hiện âm dương, không thể ra hào, tự nhiên không thể thành quẻ. Ba đồng tiền nếu đều là mặt dương thì là lão dương, một âm hai dương thì là thiếu dương, ngược lại thì là lão âm và thiếu âm.
Đây cũng là lần đầu tiên Dạ Dao Quang gặp phải chuyện kỳ lạ như vậy. Việc không quá ba lần, nàng sẽ không rải lần thứ tư. Nàng tin rằng số mệnh đã định tất nhiên có nguyên do của nó.
“Cũng thế, nếu có duyên tự nhiên sẽ gặp lại, nếu vô duyên thì có tìm cũng không được,” Trọng Nghiêu Phàm đứng dậy một cách nhẹ nhõm. Dạ Dao Quang bói quẻ trước mặt hắn không phải lần đầu. Tình huống này có lẽ là mệnh đã định không có duyên. “Đêm đã khuya, không làm phiền cô nương nghỉ ngơi.”
Trọng Nghiêu Phàm nói xong còn nhìn đầy ẩn ý về phía Ôn Đình Trạm đang chậm rãi đi tới ở cuối hành lang dài được xây trên mặt nước đối diện, rồi ung dung rời đi, dĩ nhiên không đi cùng một đường với Ôn Đình Trạm mà rẽ trái ra cửa.
“Mọi chuyện xong rồi sao?” Dạ Dao Quang thấy Ôn Đình Trạm đi vào liền hỏi.
Sau khi ăn cơm xong, Ôn Đình Trạm đột nhiên nhận được tin của đế sư Chử, liền đi xử lý việc mà đế sư Chử đã phân phó cho hắn.
“Cũng không có gì, chẳng qua là rất nhiều đồ vật đã được đưa tới. Ta đã sắp xếp sơ qua một chút,” Ôn Đình Trạm không phải qua loa hay đánh trống lảng. Hắn đã từng nói với Dạ Dao Quang, nhưng Dạ Dao Quang không kiên nhẫn với những chuyện quan trường đó. Tính cách của nàng là thích những gì đơn giản, trực tiếp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play