Quan trường là một vòng xoáy nóng bỏng. Đôi khi có những người dù tội ác tày trời, vì đại cục mà xét cũng tạm thời không thể trừng phạt. Những điều này Ôn Đình Trạm đã lĩnh ngộ được từ rất nhiều sách sử. Nhưng lần này chuyện quá mức ác liệt, làm những người đó coi thường bách tính, mượn thiên tai để phát tài từ người chết. Những người đó cứ như vậy không đau không ngứa. Đừng nói Trọng Nghiêu Phàm khó chịu, ngay cả Ôn Đình Trạm cũng bực bội.
“Giết không được, vậy thì làm hắn đau!” Ánh mắt Ôn Đình Trạm sâu thẳm.
Trọng Nghiêu Phàm cầm chén trà tay khẽ dừng lại, sau đó sắc mặt dịu lại, nhìn về phía Ôn Đình Trạm: “Làm hắn đau? Đau như thế nào?”
“Tự nhiên là phải đau đến sống không bằng chết,” Ôn Đình Trạm cười với ý vị sâu xa, “So với tiền tài, ta nghĩ còn có những thứ đáng để họ quan tâm hơn có thể mất đi.”
“Ví như – chức quan?” Trọng Nghiêu Phàm lắc đầu, “Ngươi còn quá trẻ, không biết có những người động vào sẽ gây ra đại loạn. Không phải ai lên vị cũng có thể dẹp yên được cục diện rối rắm trước đó để lại.”
Ôn Đình Trạm nhướng mày: “Ai nói muốn động đến họ?”
“Vậy ý ngươi là…” Trọng Nghiêu Phàm nhìn Ôn Đình Trạm với ánh mắt khác lạ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play