Để đề phòng vạn nhất, Dạ Dao Quang vẫn tạo ra một Giả Huyệt ở phía sau Long Huyệt thật, lại cẩn thận bày một Ngũ Hành Trận, dùng Long Khí làm vật dẫn, mượn Ngũ Hành Chi Khí xung quanh làm cho những người đến gần không thể thấy rõ môi trường thật xung quanh. Không mong lừa gạt được tất cả mọi người, chỉ mong có thể làm những người tìm đến bị mê hoặc một đoạn thời gian, để nàng có đủ thời gian bày trận.
Đợi mọi thứ đều được bố trí thỏa đáng, Dạ Dao Quang mới khoanh chân ngồi bên cạnh Long Huyệt. Nàng bấm ngón tay niệm thần chú, chuyển động nhanh chóng, một Thái Cực Đồ vô hình hình thành giữa hai tay nàng, cuối cùng thu nhỏ lại từng chút một, lồng vào vòng tròn được tạo bởi ngón cái và ngón trỏ của nàng.
Đôi mắt hoa đào sáng rực rỡ của nàng nhắm lại, trong bóng tối tầm mắt nàng nhanh chóng xuyên qua, phản chiếu lại cảnh vật mà Vàng nhìn thấy khi được Bé Ngoan cõng bay trên trời cao. Bé Ngoan tuân theo sự chỉ huy của Vàng, bay vòng quanh bảy ngọn núi. Dạ Dao Quang nhanh chóng xác định được Đông, Nam, Tây, Bắc. Nhị Thập Bát Tú chính là Đông Thanh Long bảy chòm, Nam Chu Tước, Tây Bạch Hổ, Bắc Huyền Vũ mỗi bên bảy chòm.
Sau khi xác định phương vị, Dạ Dao Quang làm Vàng thông qua sự chỉ huy của nàng, cùng Bé Ngoan bay về phía Đông, sau đó dọc theo những ngọn cây trên ngọn núi của vị trí Thanh Long mà bay. La bàn đã được Vàng mang đi. Căn cứ theo la bàn chuyển động, Dạ Dao Quang rất nhanh tìm đúng bảy vị trí, phân phó Vàng chôn những khối ngọc xuống.
Chỉ riêng việc bố trí một phương vị này thôi đã mất gần nửa ngày. Bé Ngoan và Vàng không có thời gian nghỉ ngơi, lập tức bay tới một phương vị khác. Có kinh nghiệm lần đầu, lần này không cần Bé Ngoan và Vàng phải bay lại một lần, Dạ Dao Quang liền nhanh chóng xác định vị trí. Thời gian đã là hoàng hôn ngày thứ hai, Bé Ngoan và Vàng lại nhanh chóng bay đi phương vị tiếp theo. Đêm đã buông xuống. Dưới sự tương ứng của các vì sao trên trời, Dạ Dao Quang ra tay càng nhanh hơn. Ba phương vị cứ như vậy được bố trí xong nhanh đến không thể tin nổi. Nhưng Bé Ngoan đã mệt đến mức nằm sấp xuống. Nó có thể bay hàng nghìn dặm mỗi ngày, mặc dù Vàng đã thả lỏng trọng lượng, nhưng không có nghĩa là Vàng không có trọng lượng. Lại thêm cả ngọc thạch và la bàn, Bé Ngoan cần được nghỉ ngơi.
Dạ Dao Quang cũng rất mệt, nàng giao lưu thần thức với Vàng như vậy cực kỳ tiêu hao tinh thần lực. Dù sao cũng chỉ còn lại phương vị cuối cùng, Dạ Dao Quang cảm thấy nàng cũng nên bảo tồn một chút thể lực, bèn phân phó Vàng và Bé Ngoan nghỉ ngơi một đêm, sáng sớm mai lại tiếp tục.
Sau đó nàng cũng ngừng vận khí, thu tay đứng lên, thì thấy Vệ Kinh và Ôn Đình Trạm đã nướng cá. Mà không ngờ, không biết có phải nàng tiêu hao công lực nên cảm thấy đói không, mà lại có mùi thơm lan tỏa ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT