“Được rồi, đừng giả chết nữa, ta biết lần này công lao của ngươi rất lớn, khi về ta sẽ bảo dì Điền nấu cá chua ngọt cho ngươi ăn một tháng!” Dạ Dao Quang nhìn Vàng đang thè lưỡi, đu bám lên người mình, đầu tựa vào vai nàng, không khỏi đưa tay xoa xoa đầu nó.
“Ác ác ác.” Vàng đáng thương như một chú cún con, dùng đầu cọ cọ lên vai Dạ Dao Quang.
Dạ Dao Quang há miệng, định nói “ngươi càng ngày càng giống chó”, nhưng cuối cùng lại nuốt xuống. Nén lại ý định thô bạo với Vàng, nàng kiên nhẫn nói một câu: “Ta sẽ tự tay làm cho ngươi!”
“Ác ác!”
Chính là câu này! Vàng lập tức “hồi sinh”, hưng phấn không thể kiềm chế nhảy vọt lên, nhảy một cái là lên tận trời. Nó lộn một vòng trên không trung, rồi lộn ngược người, dang rộng hai tay lao về phía Dạ Dao Quang. Dạ Dao Quang thật lòng muốn dịch người tránh đi, để mặc nó đâm đầu xuống bè tre cho bõ ghét, nhưng nghĩ lại Vàng vừa giúp nàng thoát hiểm, nàng vẫn dang tay ra đón.
Thế nhưng Vàng không lập tức rơi vào lòng Dạ Dao Quang, mà khi chuẩn bị được ôm vào lòng, tứ chi nó đột nhiên cứng đờ giữa không trung. Đôi mắt vàng rực rỡ của nó đột nhiên mở to. Vì muốn dang tay đón Vàng, Dạ Dao Quang nhìn thẳng vào mắt nó, lập tức thấy hình ảnh một cơn lốc xoáy khổng lồ phản chiếu phía sau lưng mình. Tim nàng bỗng chấn động.
Nàng lập tức ra tay như điện, hai tay lần lượt tóm lấy vai Ôn Đình Trạm và Vệ Kinh, rồi bật người bay lên. Đúng khoảnh khắc họ bay lên, chiếc bè tre dưới chân bị cơn lốc xoáy nuốt chửng. Chỉ nghe thấy tiếng “rắc rắc”, chiếc bè tre trong cơn lốc xoáy dường như bị một lực lượng vô hình nghiền nát tan tành.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play