Dạ Dao Quang dẫn Ôn Đình Trạm chạy như bay về nhà, gấu ngốc theo sau cả đoạn đường. Lúc trời vừa hửng sáng, vừa ra khỏi khu rừng, Dạ Dao Quang buộc phải ngăn gấu ngốc lại: “Về đi, mấy ngày nữa lại đến tìm ngươi.”
“Ngao ngao…” Gấu ngốc rũ cái đầu to, ra vẻ rất đau lòng.
Dạ Dao Quang vẫy tay với nó, rồi dẫn Ôn Đình Trạm và Vàng rời đi. Vàng đứng trên vai Dạ Dao Quang còn quay lại lè lưỡi trêu gấu ngốc, bị Dạ Dao Quang không nhìn nổi bắt lấy ném xuống. Lập tức, nó trở nên ngoan ngoãn đi theo sau.
“Cô nương và thiếu gia cuối cùng cũng về rồi.” Ấu Ly gần như thức trắng đêm.
Mặc dù Ôn Đình Trạm đã dặn dò họ có việc phải ra ngoài một chuyến, nhưng Tang Ấu Ly rất thông minh. Nàng biết Dạ Dao Quang vào núi để cứu người. Người đã được cứu về rồi, nhưng Dạ Dao Quang không thấy đâu, ngược lại Ôn Đình Trạm lại theo sau Vàng đi vào. Điều này làm Tang Ấu Ly nhớ đến chuyện lúc họ trở về, Dạ Dao Quang vì gỗ sấm sét mà rơi xuống vách núi, trong lòng vẫn luôn lo lắng không yên, canh giữ ở căn phòng đối diện cửa chính. Nghe thấy tiếng nói nhỏ của Dạ Dao Quang và Ôn Đình Trạm đang tới gần, nàng vội vàng ra mở cửa.
“Sau này không cần chờ chúng ta, ta và Trạm ca nhi sống lâu lắm.” Dạ Dao Quang chỉ cần liếc mắt là có thể nhìn ra Ấu Ly tuy vẻ mặt vui mừng nhưng ánh mắt không giấu được sự mệt mỏi.
“Vâng ạ.” Ấu Ly vội vàng đồng ý, rồi nói: “Cô nương và thiếu gia nghỉ ngơi một lát đi ạ. Dì Điền đã dậy rồi, nô tỳ sẽ cùng dì Điền làm chút đồ ăn, cô nương và thiếu gia ăn lót dạ trước.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play