“Ơ, đây là thứ gì?” Dạ Dao Quang ngồi xổm xuống, nhặt chiếc chìa khóa lấp lánh dưới ánh nến lên, cầm trong tay ngắm nghía.
Chiếc chìa khóa này dài khoảng ba tấc, phần đầu chìa khóa lại là một đồng tiền, không, là hai đồng tiền vàng được đúc lại với nhau. Điều khiến Dạ Dao Quang ngạc nhiên là hai đồng tiền vàng này lại là “Hội Xương Khai Nguyên”.
Nhiều người lầm tưởng “Khai Nguyên Thông Bảo” là tiền được đúc dưới triều Đường Huyền Tông Lý Long Cơ vì ông có niên hiệu “Khai Nguyên” và “Thịnh thế Khai Nguyên” thời đó rất nổi tiếng. Đây thực chất là một sự hiểu lầm, bởi tiền “Khai Nguyên Thông Bảo” được đúc lần đầu tiên vào năm Võ Đức thứ tư dưới thời Đường Cao Tổ Lý Uyên.
Nối liền với hai đồng tiền là thân chìa khóa, rộng khoảng một ngón cái. Trên đó được khảm năm viên đá quý màu tím, đỏ, lục, lam, và vàng. Các viên đá quý lồi lên không đều, mỗi viên to bằng đầu ngón tay cái, màu sắc rực rỡ khiến người ta say mê.
“Chiếc chìa khóa này thật đáng giá! Nếu nó là chìa khóa mở kho báu, ta có thể tưởng tượng bên trong có bao nhiêu bảo bối rồi!” Đôi mắt Dạ Dao Quang suýt chút nữa hóa thành hình trái tim, cứ như một kho báu khổng lồ đã mở rộng cửa chào đón nàng, ánh mắt nàng đã say mê.
“Vừa nãy Dao Dao không phải nói, dù có kho báu cũng thà không cần sao?” Ôn Đình Trạm trêu chọc, rút chìa khóa từ tay Dạ Dao Quang rồi cầm trong tay cẩn thận nhìn.
Dạ Dao Quang định phản bác một câu, nhưng thấy Ôn Đình Trạm nhìn chăm chú, nàng chỉ nhíu mày. Chờ Ôn Đình Trạm nhìn một hồi lâu vẫn không có phản ứng, nàng bèn đưa tay quơ quơ trước mặt hắn: “Làm sao vậy, có nhìn ra gì không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT