Dùng rượu áp chảo đậu phụ? Tạ Huyền Tế chưa bao giờ nghe thấy cách làm này, mắt hắn không khỏi nhìn chằm chằm vào đĩa đậu phụ ấy. Tạ Huyền Thần cắn một miếng, gật đầu nói: “Rất ngon, có hương vị của rượu nhưng không làm mất đi sự mềm mại của đậu phụ. Là ai nghĩ ra món này vậy?”
“Là ta nghĩ ra đấy!” Mộ Minh Đường vừa có vẻ như trách móc, vừa như làm nũng, gắp thêm vài miếng cho Tạ Huyền Thần: “Ngài không chịu ăn đậu phụ, ta chỉ còn cách bảo họ biến tấu, mỗi ngày làm ra món mới. Nếu ngài còn không hợp tác, đầu bếp sẽ từ chức mất thôi.”
Tưởng Minh Vi nghe thấy, nhìn bàn ăn đầy đủ sắc hương vị trước mặt, tâm trạng nàng ta không khỏi phức tạp. Trước đây, Tưởng Minh Vi chưa từng xem trọng Mộ Minh Đường. Trong lòng nàng ta, Mộ Minh Đường chỉ là một nữ tử đến từ một địa phương xa xôi, hẻo lánh thì làm sao biết gì về việc quản gia, biết gì về phong cách sống. Ở Đông Kinh có biết bao thứ mới lạ, Tưởng Minh Vi đã sống trong sự phồn hoa của Kinh thành bao năm, tự nhiên sẽ có ưu thế vượt trội hơn. Ăn mặc, sinh hoạt của Tưởng Minh Vi tất nhiên phải là thời thượng nhất, sao có thể so với một kẻ quê mùa như Mộ Minh Đường?
Nhưng bây giờ, sau khi miễn cưỡng ngồi ăn bữa sáng ở An Vương phủ, Tưởng Minh Vi bắt đầu nghi ngờ bản thân. Những món ăn trước mắt, mỗi món không nhiều, nhưng đa dạng, hình thức cũng rất đẹp mắt. Đã vậy, tất cả đều là những món bổ dưỡng. Nếu là những món ăn nhẹ thông thường, Tưởng Minh Vi có thể tự an ủi mình rằng đó là do đầu bếp của An Vương phủ giỏi, Mộ Minh Đường chỉ cần ngồi hưởng thụ là đủ. Nhưng nhìn vào bàn ăn này, rõ ràng là đã được chuẩn bị rất kỹ lưỡng.
Việc Tưởng Minh Vi và Tạ Huyền Tế ở lại dùng bữa sáng là quyết định đột xuất, Mộ Minh Đường không thể chuẩn bị trước, điều đó có nghĩa là mỗi ngày nàng đều sắp xếp một bữa ăn phức tạp thế này?
Không thể nào, Tưởng Minh Vi nghĩ chắc chắn Mộ Minh Đường chỉ đang khoe khoang mà thôi.
Tưởng Minh Vi bắt đầu nghi ngờ khả năng quản lý của mình, Tạ Huyền Tế cũng không khỏi khó chịu khi thấy Mộ Minh Đường chăm sóc kỹ lưỡng đến mức có phần thái quá đối với việc ăn uống của Tạ Huyền Thần. Đừng nhìn Tạ Huyền Thần bây giờ có vẻ ốm yếu, thực ra, hắn có thể dễ dàng bẻ gãy chân bàn, hay thậm chí là cây giáo sắt. Một con hổ dù bệnh cũng không mất đi bản chất của mãnh thú.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT