Tưởng Minh Vi cũng đứng dậy hành lễ theo. Mộ Minh Đường được các tỳ nữ vây quanh, chậm rãi ngồi vào ghế trên: "Tấn vương và Tấn vương phi miễn lễ."
Lúc này, Tạ Huyền Tế và Tưởng Minh Vi mới ngồi thẳng người, trở lại chỗ ngồi. Tạ Huyền Tế từ nãy đến giờ luôn cúi đầu, giờ ngồi xuống, mới nhận ra Mộ Minh Đường trang điểm tỉ mỉ, váy đỏ thắm phủ đất, áo dài tay màu xanh lam phủ xuống ghế, rực rỡ đến kinh ngạc.
Bây giờ đã là cuối thu, đêm qua lại mưa một trận, sáng nay trời âm u, cây cối xơ xác, một khung cảnh tiêu điều, u uất. Chỉ khi bước vào phòng nhìn thấy Mộ Minh Đường, đôi mắt phảng phất như được thắp thêm ngọn đèn.
Ngay cả mùa thu ảm đạm, trong một khoảnh khắc cũng sáng bừng lên.
Mộ Minh Đường ngồi ở vị trí chủ tọa, nói: “Đêm qua trời mưa suốt đêm, sáng nay lại nổi gió, ta nghĩ đường đi chắc không dễ dàng. Tuy vai vế của ta lớn hơn các ngươi, nhưng không phải là phụ mẫu của Tấn vương và Tấn vương phi, hai người thật không cần phải dầm mưa dãi gió đến vấn an ta.”
Tạ Huyền Tế bị ánh sáng chiếu vào mắt, hơi ngẩn người. Nghe thấy giọng nói của Mộ Minh Đường, hắn nhanh chóng tỉnh táo lại, điềm tĩnh nói: “Sao có thể như vậy được? Nhị ca là huynh đệ ruột thịt với ta, nay nhị ca đang bệnh, nhị tẩu một mình lo liệu mọi việc trong nhà, vấn an nhị tẩu là việc quan trọng đầu tiên ta phải làm mỗi ngày. Người xưa có câu "trưởng tẩu như mẹ", hơn nữa năm xưa bá phụ đối với ta ơn trọng như núi, nhị ca cũng nâng đỡ ta rất nhiều, ta đến vấn an nhị tẩu là việc đương nhiên, tẩu không cần phải từ chối."
Mộ Minh Đường thở dài, được rồi, đây là một người con có hiếu, vì vậy nàng cũng không từ chối nữa. Dù sao thì họ đến vấn an nàng, Mộ Minh Đường không cần phải dậy sớm ra ngoài, cũng không phải chịu mưa gió rét buốt, lại có người mỗi ngày cẩn thận chào hỏi nàng, vậy có gì mà không thích?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT