Tưởng thái thái sững sờ. Một lát sau, bà hạ giọng, khẽ hỏi: “Vậy, hai đứa đã viên phòng chưa?”
Tưởng Minh Vi nắm chặt khăn tay, cúi đầu không dám ngẩng lên. Nhìn phản ứng này, Tưởng thái thái hiểu ra.
Tưởng thái thái không thốt nên lời, bà ngẩn ra một lúc, thì thầm: “Vậy mà vẫn chưa viên phòng. Phụ thân con và ta cứ tưởng những ngày này Tấn Vương bận việc bên ngoài, nhưng đêm vẫn về nhà ngủ. Hóa ra, hoàn toàn không phải sao?”
Tưởng Minh Vi quay mặt đi không muốn nói, tức đến mức lau nước mắt liên tục. Tưởng thái thái nhìn mà lòng xót xa, sáng nay nhận được tin từ người hầu, nói rằng Tưởng Minh Vi những ngày này tâm trạng không tốt, đúng lúc Tưởng Hồng Hạo cũng có vài lời muốn dặn dò nhi nữ, nên Tưởng thái thái mới vội lên xe ngựa, quá trưa đã từ Tưởng phủ đến Tấn Vương phủ thăm nhi nữ. Tưởng thái thái chỉ nghĩ rằng nhi nữ mới cưới bị lạnh nhạt nên giận dỗi Tấn Vương, không ngờ rằng phu thê hai đứa vẫn chưa viên phòng.
Bị đối xử như vậy, cũng thật là nhục nhã. Nếu không phải Tưởng thái thái biết rằng Tấn Vương đã ba lần cầu hôn mới cưới được nhi nữ mình, bà còn tưởng rằng Hoàng gia cố ý sỉ nhục Tưởng Minh Vi.
Những lời tâm sự này không tiện nói với người ngoài, Tưởng thái thái hạ giọng, hỏi: “Vậy bà bà của con thì sao? Tấn Vương không về nhà, bà ấy có nói gì với con không?”
“Bà ấy là Hoàng hậu, Tấn Vương là nhi tử ruột của bà ấy, con còn mong Hoàng hậu sẽ nói gì với con?” Tưởng Minh Vi oán trách: “Nếu hắn thực sự bận đến không thể rời việc, con cũng sẽ nhẫn nhịn. Nhưng mấy ngày này, hắn đã đến Kỳ Dương Vương phủ mấy lần, ngay cả khi trong cung gửi Thánh chỉ sang phủ bên cạnh, hắn cũng theo đi. Con đã chuẩn bị tinh thần để không màng mặt mũi, sai người đến Kỳ Dương Vương phủ mời Vương gia về, nhưng người của con còn chưa kịp đi, hắn đã rời phủ rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT