Nhưng không ai ngờ, Tạ Huyền Thần sẽ tỉnh dậy. Kế hoạch hoàn hảo ban đầu giúp Hoàng đế giờ đã trở nên khó khăn, đẩy mọi chuyện vào tình huống vô cùng nhạy cảm. Hoàng đế dù nghĩ gì đi nữa, cũng không thể để việc âm mưu hại tử tôn của Kỳ Dương Vương được thực chứng. Nếu họ không xử lý mọi việc thật sạch sẽ, thì đừng nói đến chuyện lập công, việc giữ mạng cũng đã là không thể.
Ai nấy đều hiểu rõ đạo lý này, vì vậy khi Tạ Huyền Thần hỏi đến, nhiều người liền tranh nhau nhận lỗi. Cuối cùng, Tôn ma ma đứng ra, bởi bà ta có địa vị cao nhất, quyền lực lớn nhất, nên chỉ có bà ta mới có thể chịu tội để làm nguôi giận Tạ Huyền Thần.
Trong lúc Tôn ma ma uống thuốc, nhiều người trong phòng quay mặt đi, không nỡ nhìn cảnh tượng đó. Khi uống xong giọt cuối cùng, Tôn ma ma liền ngã xuống đất, nôn khan không ngừng. Chẳng bao lâu sau, cơn đau dữ dội trong bụng từ từ hành hạ bà ta.
Tôn ma ma co quắp trên sàn, lăn lộn không ngừng, Tạ Huyền Thần chỉ lạnh lùng đứng nhìn. Hắn chậm rãi đứng lên, không rõ là đang nói với Tôn ma ma trên mặt đất hay ai khác: “Hôm nay ta không muốn tay mình dính máu, tạm thời tha mạng các ngươi. Lần sau tay phải sạch sẽ, nếu còn dám động vào người của ta, ta sẽ khiến ngươi phải nhổ ra tất cả những gì ngươi đã nuốt vào.”
Khi Tạ Huyền Thần nói, gương mặt hắn không một chút huyết sắc, đôi môi nhợt nhạt gần như trắng bệch. Cả người tái xanh, ánh mắt lạnh lẽo, cùng với nốt ruồi lệ dưới mắt, hắn như hồn ma đến từ cõi âm, lạnh lẽo đến rợn người nhưng lại mang theo một vẻ đẹp kỳ lạ, đầy ma mị và quyến rũ.
Nói xong, hắn lướt mắt qua Mộ Minh Đường, vẫn giữ nguyên dáng vẻ lạnh lùng, chán đời đó. Hắn đưa tay về phía nàng: “Đi thôi, ta dẫn ngươi về nhà.”
Rõ ràng là giọng nói lạnh lùng, nhưng khi lọt vào tai Mộ Minh Đường, lại như cơn gió xuân tháng ba, khiến băng tuyết tan chảy ngay tức khắc. Đôi mắt nàng chợt sáng rực lên, lập tức vượt qua đám người, chạy đến bên cạnh hắn, đỡ lấy tay hắn.
“Được, chúng ta về nhà.”
Tiếng bát rơi xuống đất vang lên ầm ầm, nước thuốc đen chảy khắp nơi. Nha hoàn lập tức quỳ xuống xin tội, sợ hãi không dám ngẩng đầu. Nữ quan Tương Nam Xuân mới được điều từ cung vào làm quản gia tại Kỳ Dương Vương phủ nghe thấy tiếng động, vội chạy tới. Nàng ta nhìn thấy thị nữ nằm phủ phục trên đất run rẩy, nước thuốc đổ đầy đất, ánh mắt từ từ di chuyển lên giường bị tấm bình phong che một nửa, thấy Tạ Huyền Thần đang nửa nằm nửa ngồi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT