Tạ Huyền Thần nói xong liền đưa tay nắm lấy Mộ Minh Đường, giọng bỗng trở nên dịu dàng:
“Đi thôi, chúng ta về nhà.”
Mộ Minh Đường không nhịn được quay đầu lại — bọn họ cứ thế mà đi sao? Đám người kia ở lại đây liệu có xảy ra chuyện gì không?
Tạ Huyền Thần thấy nàng còn lưỡng lự, liền giơ tay che mưa cho nàng, giọng thản nhiên:
“Là bọn chúng khiêu khích trước. Ta đã không ra tay tàn độc là đã nể mặt nhà chúng rồi. Không sao đâu, chúng ta đi.”
Mộ Minh Đường kinh ngạc đến mức không thốt nên lời. Đây mà gọi là không ra tay tàn độc sao? Đây mà là nương tay sao? Vậy Tạ Huyền Thần thật sự nổi giận ra tay thì còn đáng sợ đến mức nào?
Mưa ngày càng nặng hạt, rơi trên mặt nàng thành dòng, từng giọt tí tách chảy xuống cằm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT