Làm thế thân thì đã sao? Nàng vốn không để tâm đến Tạ Huyền Tế. Nếu chỉ cần diễn vài vở kịch nơi triều yến, nhàn hạ làm thơ, vịnh trăng, than xuân thì có thể sống cả đời với vinh hoa phú quý của ngôi hậu — chuyện tốt như vậy, có gì mà đáng thương?
Ngược lại, những nữ nhân kia, vì một nam nhân vốn sẽ không dừng chân ở bất kỳ đâu, tranh sủng đấu đá, hao tổn tâm tư, mới thật khiến người chê cười.
Cung nữ nhìn hoàng hậu ngồi nơi cửa sổ, cầm sách đọc suốt cả ngày, trong lòng không khỏi thở dài.
Hoàng hậu nương nương vẫn luôn như vậy — không vội không gấp, không lạnh không nóng, chẳng bao giờ chủ động tranh sủng. Các nàng cung nữ thấy mà sốt ruột thay, chỉ là hoàng hậu giống như chẳng thèm để tâm, chẳng biết lấy lòng thánh thượng là gì.
Chớ nói là lấy lòng, đến cả khi hoàng thượng mỗi mùng một rằm đều đến Phúc Ninh cung ngủ lại, hoàng hậu cũng hiếm khi nở một nụ cười.
Nghe nói quý phi dùng đủ mọi thủ đoạn trên giường cũng chẳng giữ được bước chân ngài. Thế mà hoàng thượng vẫn trước sau như một, mùng một rằm không thiếu, đến ở lại chốn này.
Các nàng nhìn ra rất rõ — hoàng thượng đối với hoàng hậu là khác biệt. Nhưng ngài chưa từng nhận ra, mà hoàng hậu cũng chưa từng nhận ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT