Một cung nữ hốt hoảng chạy vào: "Hoàng hậu nương nương, Vương gia Kỳ Dương đã vượt sông rồi!"
Giờ đây, trong cung của Tưởng Minh Vi đã là một cảnh hỗn độn, không còn chút dáng vẻ của nơi ở hoàng hậu nữa. Nàng ngồi sụp xuống giữa đống rèm lụa, nghe thấy lời của cung nữ, chậm rãi ngẩng đầu lên: "Hắn... đã vượt sông rồi sao?"
"Đúng vậy! Hoàng hậu nương nương, bệ hạ đã mang theo quý phi chạy ra khỏi cổng thành rồi, người cũng mau chạy đi!"
Tưởng Minh Vi nghe xong ngẩn người, rồi bật cười lớn: "Hắn chạy rồi, ta còn ở lại trong cung, mà hắn đã mang Hoàn Nhan Đóa chạy đi..."
Cười một hồi, Tưởng Minh Vi rơi lệ, nàng thật đáng thương, một đời không được yêu thương, phu quân thì bạc tình. Trước đêm thành sụp đổ, phu quân bỏ rơi nàng, mang theo ái phi bỏ chạy.
Và người dẫn quân đánh vào thành, lại là chàng trai mà nàng đã từng yêu thầm thời niên thiếu.
Tưởng Minh Vi loạng choạng đứng dậy, nàng bước đến cửa sổ, nhìn lên bầu trời với ánh sao yếu ớt, chỉ có ngôi sao Bắc Đẩu là sáng rõ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT