Tạ Huyền Tế nhìn mà vừa kinh vừa sợ, hắn nhịn không được muốn nhắc Mộ Minh Đường, người điên không thể chạm vào tay hắn, Mộ Minh Đường như vậy không phải là tự tìm chết sao?
Nhưng cuối cùng Tạ Huyền Tế lại không nói gì, những người khác cũng vậy, sân đầy binh khí, lúc này đều lặng lẽ nhìn Kỳ Dương Vương phi yếu đuối vây quanh mãnh hổ, thậm chí còn cố gắng dùng sức của mình để ngăn mãnh hổ tự hại. Tạ Huyền Thần dùng chút lý trí còn lại, đẩy Mộ Minh Đường ra, nói: “Ta đã ổn rồi, ngươi đi xa một chút.”
Tạ Huyền Thần đẩy Mộ Minh Đường ra, nàng lại tự mình chạy đến gần, như kẹo mạch nha dính chặt, có ném cũng không được: “Ngài đã ổn thì để ta đỡ ngài về, ta sẽ gọi Thái y, họ nhất định có thể chữa khỏi cho ngài.”
Tạ Huyền Thần đẩy mấy lần cũng không đẩy được, rõ ràng vừa rồi những nam nhân to khỏe khác, hắn chỉ cần một cái tát liền có thể đẩy đi một người, nhưng Mộ Minh Đường lại làm cách nào mà hắn không thể đẩy ra được. Tạ Huyền Thần vốn đã cố gắng hết sức để kiềm chế cơn điên trong đầu, lúc này hắn cảm thấy gân xanh trên cánh tay đều đang nhảy lên: “Đi đi!”
“Ta ở đây, ngài bảo ta đi đâu? Vương gia, chúng ta về nhà thôi.”
Không biết từ nào đó đụng vào lòng Tạ Huyền Thần, lần này hắn không đẩy Mộ Minh Đường ra nữa. Nhưng Mộ Minh Đường chỉ mới đỡ hắn đi được hai bước, Tạ Huyền Thần bỗng nhiên kiệt sức, ngã xuống đất.
“Vương gia, Vương gia!”

Trong Thùy Củng Điện, Tạ Thụy tức giận hất đổ một chồng tấu chương xuống đất, tiếng bút mực rơi loảng xoảng, mọi người cúi đầu nhịn, không ai dám tránh.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play