Chương 139
"Không nhẫn cũng phải nhẫn." Tưởng thái thái nghiêm khắc nói: "Hôm nay là đêm trừ tịch, nhiều quan viên về kinh báo cáo công vụ, không biết có bao nhiêu người sẽ tới. Ngay cả công công bà bà của con còn phải nịnh bợ hắn, còn con, không nhịn được sao?"
"Con không có."
Giọng Tưởng Minh Vi đầy uất ức. Nàng ta hiểu rõ đạo lý này, nhưng "nhẫn" là một chữ chứa đầy nỗi ấm ức, nói thì dễ, nhưng ai từng trải qua mới hiểu được sự tủi nhục bên trong. Tưởng thái thái thấy sắc mặt nhi nữ không tốt, cũng cảm thấy xót xa. Từ khi gả ra ngoài nửa năm, trên mặt Tưởng Minh Vi chẳng những không tăng cân mà hai bên má còn hốc hác hơn khi còn ở nhà, đủ thấy nàng sống không dễ dàng.
Tưởng thái thái biết, gần đây hậu viện của Tưởng Minh Vi không yên ổn, có một thiếp thất rất được sủng ái, vô cùng kiêu ngạo. Ở nhà đã mệt mỏi đối phó, ra ngoài lại phải nhẫn nhịn Mộ Minh Đường, quả thật nàng không thoải mái gì.
Tưởng thái thái thở dài, bất chấp sự không hợp lẽ, bà cúi đầu khuyên nhủ: "Minh Vi, người sống phải nhìn về phía trước. Con đang đi trên một con đường vinh quang mà không ai có thể sánh được, nên sự vất vả của con sẽ nhiều hơn người khác. Nhưng chỉ cần vượt qua được, con sẽ thấy trời quang mây tạnh, tương lai vinh hiển không gì sánh bằng."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT