Chương 127
Sau đó, nàng đến Tưởng gia, nhưng những cái Tết ở đó thật chẳng đáng nhắc tới. Năm nay mới là lần đầu tiên sau bao năm dài, nàng có thể an yên chờ đón Tết.
Giờ đây, nàng đang ngồi trong một căn nhà cao rộng, ấm áp, không phải lo nghĩ về chuyện mưu sinh, cũng chẳng cần bận tâm về tiền bạc. Giống như những ngày thơ ấu, nàng không cần bận tâm bất cứ điều gì, chỉ cần chờ đón Tết. Và bên cạnh nàng, là người đã cứu mạng nàng, cũng là người nàng thầm thương mến từ thuở nhỏ.
Nàng thật sự không còn gì để oán trách. Chỉ mong vừa nhắm mắt lại, đã đến ngày đầu bạc, không phải trải qua bất kỳ sóng gió nào nữa.
Mộ Minh Đường tưởng rằng Tạ Huyền Thần không để ý đến lời nàng nói, nhưng làm sao hắn có thể không chú ý chứ.
Hắn đã từng nghe nàng kể về những tháng ngày lưu lạc và khoảng thời gian nàng được nhận nuôi bởi Tưởng gia. Khi ấy, hắn đã cảm thấy nàng thực sự rất kiên cường, còn bây giờ nghe lại, từng lời nàng kể đều khiến hắn đau lòng.
Việc nàng háo hức đón Tết như vậy hẳn là vì nàng đã trải qua quá nhiều biến cố và bất ổn, nên mới đặc biệt trân trọng sự bình yên này. Tạ Huyền Thần cảm thấy đau lòng cho nàng. Thật ra, hắn cũng đã rất lâu rồi không được đón Tết một cách nghiêm túc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT