Tạ Thương vừa dứt lời, lập tức có tiếng xì xào vang lên.
Người lên tiếng là một công tử đi theo sau Trịnh Lương, tên là Chu Khang, ông nội hắn là một vị Quốc công.
"Hừ, ta còn tưởng Tạ huynh có cao kiến gì, nói một hồi cũng chỉ giống như suy nghĩ của Lương ca, đúng là phí công mong đợi."
"Ta lại thấy, kỵ binh Đại Vinh rút lui giữa chừng, ngoài việc thăm dò, phần lớn là vì chúng đã nhận ra thực lực của mình, biết rằng phòng ngự của quân thành chúng ta rất mạnh. Dù có cưỡng công, cuối cùng cũng chỉ là vô ích, lãng phí binh lực, nên chúng mới thức thời rút lui."
"Lời này của Chu Khang, ta tán thành. Đại Vinh và chúng ta đã giao chiến nhiều năm, hai bên sớm đã quá quen thuộc lẫn nhau. Kiểu thăm dò này đâu phải lần một lần hai, có lẽ cũng chỉ là động thái thường lệ như mọi khi, Phạm lão không cần phải lo lắng."
"Đúng vậy, hơn nữa lần này có chúng ta ở đây, binh lực trong tay sung túc, nếu kỵ binh Đại Vinh dám tấn công Trấn Quân Thành, nhất định phải khiến chúng có đi không có về."
". . ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT